Mai Kia Mốt Nọ Mình Rời Bỏ Người Ta Tuổi thơ theo mẹ đi chợ, Mua rốt một tiếng gà trưa Không may thị thành cướp mất Nên lạc nẻo về ngày xưa. Ấu thơ theo ba ra ruộng Ba thương cho con cua đồng, Lơ đễnh để đời kẹp lấy Bây giờ tay trắng hoàn không. Những điều lặt vặt Anh vẫn đợi em, dưới căn nhà xưa. Nơi có con chim sẻ, nhẩn nha tha sợi rơm khô mỗi chiều, về đan tổ. Chiếc lá rơi, thương khói bếp giật mình. Cọng cỏ phơi nắng ấm ngoài sân, châu chấu xanh như lá mạ trên đồng, dế cơm xiêm áo chờ sương xuống.